Tôi sẽ vẫn làm như thế...

18/11/2006 08:48 GMT+7

Trên đường đời ta mải mốt bước đi, có những người, những việc nhìn thấy đó mà rồi vài phút sau chẳng còn lưu lại dấu vết gì trong tâm trí ta. Ấy vậy nhưng cũng có những điều, chẳng liên quan gì đến công việc, chẳng dính dáng gì đến gia đình, chẳng ảnh hưởng gì đến cơm áo gạo tiền của ta nhưng lại cứ vướng vất mãi trong lòng.

Xin chép ra đây một câu chuyện như vậy, mong được chia sẻ cùng những người luôn muốn mọi người gần nhau hơn.

Tan ca trực, cùng đồng nghiệp ra khỏi cổng cơ quan là hơn 1 giờ sáng. Chúng tôi thong thả chạy xe trên những con đường đã vắng người qua lại. Chuẩn bị đến ngã tư nơi chia tay, tôi rẽ phải, đồng nghiệp đi thẳng. Lời tạm biệt vừa nói ra, bỗng cả hai cùng nhìn thấy ngay góc quẹo, một bé gái (lúc đó tôi đoán vậy qua quần áo và dáng dấp, dưới ánh đèn đường) ngồi gục mặt giữa hai đầu gối, đầu đội chiếc nón cũ, có vẻ như đang khóc. Cả hai chúng tôi, đều đã lỡ trớn vượt qua, nhưng không ai bảo ai,
đều lùi lại, ngay trước mặt bé gái.
 
Hỏi thăm, không ngẩng mặt lên, tấm tức khóc, bé gái cho biết em đi bán vé số, đã bị một người đàn ông chạy xe máy dừng lại mua rồi bất ngờ cầm cả tập vé 75 tờ chạy mất, chưa trả 1 đồng, từ lúc 9 giờ tối. Hỏi thêm, được biết nhà em ở cách đó khoảng 5-6 cây số, cha em làm thợ hồ, mẹ cũng bán vé số.
 
Sau khi cho em một ít tiền, khuyên em nên đi về ngay kẻo cha mẹ mong, chúng tôi cũng ra về...
 
Không biết đồng nghiệp thế nào, còn tôi, cho đến hết đêm đó tôi không sao ngủ được với miên man những dòng cảm xúc. Tôi tự trách mình đã không làm hết những điều có thể cho kẻ đáng thương khi tưởng tượng ra cảnh một bé gái 13-14 tuổi, trên những con đường vắng giữa đêm khuya... Rồi tôi tự an ủi mình, ít nhất tôi cũng đã có một nghĩa cử, đối với tôi số tiền đó là nhỏ nhưng có lẽ đối với em nó thật sự sẽ giải quyết được vấn đề lớn. Có lúc tôi lại tự trách mình sao dễ tin...
 
Sáng hôm sau, tôi đem câu chuyện kể lại với gia đình. Vừa nghe xong, người nhà đã khẳng định: tôi bị lừa, với những lý lẽ thật... có lý! Thật ra suy nghĩ này đã từng xuất hiện trong dòng cảm xúc hồi đêm của tôi rồi. Bởi vì, thực sự tôi đã từng bị lừa, ngay trước cửa nhà mình, cũng với "bài" khổ nhục kế, của một người phụ nữ trẻ mang theo đứa con nhỏ. Tuy vậy tôi vẫn cố bao biện, chỉ bằng cảm nhận: trông con bé tội nghiệp thật. Và đúng là trong tôi, quá bán phần tâm tư, tôi vẫn không muốn tin là mình một lần nữa lại để trái tim vượt qua lý trí đến bị mắc lừa. Tôi không muốn để hình ảnh xấu của người phụ nữ kia chi phối cách nhìn nhận, đánh giá của mình mặc dù chị ta đã mang cả con ra làm công cụ lừa đảo. Tôi muốn tin những giọt nước mắt, những tiếng nấc nghẹn ngào của bé gái chưa qua tuổi thiếu niên kia là cảm xúc thật chứ không phải đi ra từ một kịch bản nào đó.  Tôi trấn an mình: nếu em gái thực sự đã rơi vào hoàn cảnh khó khăn đó thì một chút tiền nhỏ nhoi của tôi và đồng nghiệp sẽ có thể giúp em ít nhất là vượt qua sự sợ hãi khi về nhà đối diện với cha mẹ; thêm nữa, sự quan tâm, thăm hỏi của chúng tôi - chắc chắn là đối lập với hình ảnh kẻ đã đang tâm giật miếng cơm của em - ít nhất cũng cho em một cái nhìn sáng sủa hơn về thế giới xung quanh. Bất quá, nếu em đúng là nhân vật trong một kịch bản, thôi thì số tiền mất cũng không lớn lắm; vả lại, kẻ đạo diễn vở kịch này thì không nói làm gì rồi, chắc chắn là đã già dặn trên “trường lừa”, nhưng em, một tâm hồn vẫn còn non nớt lắm, gặp những người nhẹ dạ nhưng không tham như chúng tôi, biết đâu sẽ suy nghĩ lại để dừng bước trước "vùng tối" và quay đầu lại...

Ở đời, thật - giả khó lường! Tuy nhiên, sự nhẹ dạ xuất phát từ chữ tình trong mình vẫn đưa tôi đến chỗ tin và cảm thông. Vì thế, dù người nhà có quở trách, dù nhiều người có cười nhạo, lần sau, nếu gặp trường hợp như vậy, tôi vẫn sẽ làm như thế…

Phương Dung

“Đem mọi người đến gần nhau hơn” - diễn đàn mới trên Thanhnien Online

Với mục tiêu tạo sự thân thiện trong quan hệ xã hội, giúp mỗi cá nhân nâng cao sự tự tin, tạo lập lòng tin nơi những người xung quanh, Thanhnien Online phối hợp cùng nhãn hàng sing-gum Doublemint mở Diễn đàn với chủ đề “Đem mọi người đến gần nhau hơn”. Đây là nơi dành cho bạn đọc chia sẻ, đóng góp ý kiến... xung quanh nội dung mang mục tiêu trên.  

Bạn đọc có thể tham gia viết bài với nhiều góc độ khác nhau trong nhiều lĩnh vực. Từ cách xử sự giữa những người thân trong cùng gia đình, mở rộng ra là các mối quan hệ, đối kháng giữa mọi người trong công việc, cơ quan, đến ngoài xã hội...

Theo dự kiến, diễn đàn sẽ mở trong thời gian 9 tuần, kể từ 6/11/2006. Mỗi tuần, Ban tổ chức sẽ chọn ra một bài viết hay và thiết thực nhất để trao thưởng với trị giá giải thưởng là 1 triệu đồng/giải. Kết thúc diễn đàn sẽ là một buổi bàn tròn trực tuyến trên Thanhnien Online, với khách mời là những nhà xã hội học có tên tuổi trong lĩnh vực chuyên môn. Ban tổ chức hy vọng sẽ nhận được sự tham gia nhiệt tình của bạn đọc và các nhà nghiên cứu xã hội học, chuyên gia tâm lý, các nghệ sĩ…

Bạn đọc tham gia diễn đàn gửi bài viết, ý kiến về hộp mail: dengannhauhon@thanhnien.com.vn (nội dung gửi xin vui lòng gõ dấu - font chữ unicode, độ dài dưới 800 chữ).

Lưu ý: Các bài viết tham gia diễn đàn được chọn đăng trên Thanhnien Online sẽ được chấm nhuận bút. Thanhnien Online có quyền biên tập đối với các bài viết chọn đăng.

*Mời bạn đọc vào đây để xem toàn bộ bài viết tham gia diễn đàn

Top

Bạn không thể gửi bình luận liên tục. Xin hãy đợi
60 giây nữa.