Cảm ơn người bạn đã kéo tôi ra khỏi "vỏ ốc"

10/11/2006 10:08 GMT+7

Câu chuyện tôi kể sau đây là một câu chuyện hoàn toàn thật. Hồi đó tôi là một con bé nhút nhát, hay mặc cảm và hầu như không có bạn. Trong lớp tôi chẳng chuyện trò cùng ai, và cũng chẳng biết nói chuyện gì với bạn.

Suốt cả thời đi học, hầu như tôi chỉ biết có con đường từ nhà đến trường và đến các lớp học thêm. Tôi chỉ ở mức trung bình, không có duyên ăn nói, lại hay cộc lốc mỗi khi bạn có cư xử không vừa ý mình. Đó là những lý do mà bạn bè không tìm đến với tôi.

Ở các lớp học thêm cũng vậy, tôi chỉ quen được một, hai người ngồi bên cạnh. Tuy nói là quen, chứ thật ra cũng chỉ là những câu hỏi xã giao hay trao đổi một vài thông tin cần thiết.

Để thích ứng với hoàn cảnh, tôi thường tự bày cho mình các trò chơi trong tưởng tượng mỗi khi đến giờ ra chơi, hay đi lang thang một mình trong sân trường. Dần dà, tôi tự tách mình khỏi sinh hoạt của bạn bè và trở thành một kẻ cô độc.
 
Thật ra, trong thâm tâm tôi rất thích được cùng bạn bè nói chuyện hay tranh cãi về một vấn đề gì đó. Nhìn bạn bè xung quanh cười nói rộn ràng tôi ao ước mình được hòa nhập vào đó, nhưng chẳng bao giờ tôi mạnh dạn tiến đến đám đông. Đó cũng là lý do khiến mẹ luôn lo lắng cho tôi, dù mẹ khuyến khích và động viên tôi rất nhiều nhưng tôi vẫn chưa thể hòa nhập vào tập thể, hòa đồng với mọi người. Nhưng tôi luôn thấy mình không thể. Điều đó hình như quá khó đối với tôi.

Năm học lớp 11, vào ngày khai giảng, vẫn là tôi co mình một góc, thèm thuồng nhìn bạn bè ồn ã xung quanh. Tôi có nhiều chuyện để kể với bạn bè về mùa hè, ví dụ như: được mẹ cho đi chơi ở thành phố lớn, cả nhà đi nghỉ ở đảo khi cậu tôi từ nước ngoài về chơi chẳng hạn. Thế nhưng, vẫn là tôi ngậm tăm đứng chỗ khuất nhất. Vừa lúc tôi đang rất buồn, chỉ mong mau chóng cho xong buổi lễ khai giảng để trở về nhà chơi với con mèo hay đọc cuốn truyện tranh mới mua thì Hằng, một người bạn cùng tổ đến bên tôi hỏi chuyện:

- An nghỉ hè có vui không ? Có đi  đâu chơi không?

Câu nói vồn vã của Hằng như chuẩn bị khơi nguồn mạch nước bị tắc tị bấy lâu nay của tôi. Tuy nhiên, tôi chưa kịp kể cho Hằng nghe về mùa hè của mình thì một bàn tay bạn khác nắm lấy tay Hằng và kéo đi. Lại thêm một lần nữa tôi bị tẽn tò và càng mặc cảm hơn. Thế nhưng, vừa lúc tôi rất buồn chán thì Hằng lại đến, lần này Hằng chủ động nắm tay tôi kéo đến với mọi người:
 
- An đứng một mình buồn vậy, đến đây với mọi người cho vui.

Tôi như bị lôi theo bước chân Hằng. Cả nhóm bạn gái lớp tôi đang rôm rả những câu chuyện về mùa hè chợt im bặt khi có sự hiện diện của tôi. Một lần nữa lại là Hằng cố ra sức kéo tôi vào đám đông:
 
- Hè vừa rồi An cũng có đi nghỉ lại đêm trên đảo đó chớ. Vậy mà chẳng kêu tụi này đi cùng.

Tôi ú ớ, chẳng biết trả lời sao, thì Hằng lại động viên:
 
- An đi chơi đảo nào, ở đó  có những trò chơi gì, kể cho  các bạn nghe với !

Tôi mạnh dạn hơn một chút bắt đầu kể về trò chơi chèo thuyền trên đảo ban đêm. Tôi có người anh họ ở nước ngoài về, anh bơi rất giỏi và rất "galant", mỗi khi tôi chèo ra xa, anh Bi liền bơi một mạch ra kéo thuyền tôi vào. Chỉ vậy thôi, nhưng tự nhiên tôi thấy mình ăn nói lưu loát và câu chuyện kể rất hào hứng. Lần đầu tiên tôi thấy các bạn chăm chú lắng nghe mình.
 
Khi tiếng loa vang lên kêu gọi mọi người xếp hàng làm lễ khai giảng, Hằng lại nắm lấy tay tôi, đứng cùng hàng đôi với tôi. Một niềm vui khó tả nhen lên trong lòng, tôi bỗng thấy mọi thứ xung quanh mình sao mà thân thiện, thấy tất cả bạn bè đều rất dễ thương.

Đó là một ngày tựu trường vui nhất của tôi trong suốt thời phổ thông. Nó như một bước ngoặt kéo tôi ra khỏi vỏ ốc, và tôi luôn biết ơn Hằng - người bạn tốt nhất mà tôi có được cho đến tận bây giờ.

Tâm An (Nha Trang)

“Đem mọi người đến gần nhau hơn” - diễn đàn mới trên Thanhnien Online

Với mục tiêu tạo sự thân thiện trong quan hệ xã hội, giúp mỗi cá nhân nâng cao sự tự tin, tạo lập lòng tin nơi những người xung quanh, Thanhnien Online phối hợp cùng nhãn hàng sing-gum Doublemint mở Diễn đàn với chủ đề “Đem mọi người đến gần nhau hơn”. Đây là nơi dành cho bạn đọc chia sẻ, đóng góp ý kiến... xung quanh nội dung mang mục tiêu trên.  

Bạn đọc có thể tham gia viết bài với nhiều góc độ khác nhau trong nhiều lĩnh vực. Từ cách xử sự giữa những người thân trong cùng gia đình, mở rộng ra là các mối quan hệ, đối kháng giữa mọi người trong công việc, cơ quan, đến ngoài xã hội...

Theo dự kiến, diễn đàn sẽ mở trong thời gian 9 tuần, kể từ 6/11/2006. Mỗi tuần, Ban tổ chức sẽ chọn ra một bài viết hay và thiết thực nhất để trao thưởng với trị giá giải thưởng là 1 triệu đồng/giải. Kết thúc diễn đàn sẽ là một buổi bàn tròn trực tuyến trên Thanhnien Online, với khách mời là những nhà xã hội học có tên tuổi trong lĩnh vực chuyên môn. Ban tổ chức hy vọng sẽ nhận được sự tham gia nhiệt tình của bạn đọc và các nhà nghiên cứu xã hội học, chuyên gia tâm lý, các nghệ sĩ…

Bạn đọc tham gia diễn đàn gửi bài viết, ý kiến về hộp mail: dengannhauhon@thanhnien.com.vn (nội dung gửi xin vui lòng gõ dấu - font chữ unicode, độ dài dưới 800 chữ).

Lưu ý: Các bài viết tham gia diễn đàn được chọn đăng trên Thanhnien Online sẽ được chấm nhuận bút. Thanhnien Online có quyền biên tập đối với các bài viết chọn đăng.

*Mời bạn đọc vào đây để xem toàn bộ bài viết tham gia diễn đàn

Top

Bạn không thể gửi bình luận liên tục. Xin hãy đợi
60 giây nữa.