Đám cưới làng

12/11/2008 23:23 GMT+7

Tôi còn nhớ như in, cách đây chừng độ hơn chục năm, khi mà việc cưới xin chưa bị thương mại hóa như ngày nay thì mỗi khi có anh nào, chị nào chuẩn bị lên xe hoa cả làng lại vui như hội. Tất thảy đều vui niềm vui của đôi trẻ, vui niềm vui của hai họ.

Quà cưới ngày ấy cũng đơn giản, có khi chỉ là chai rượu nhạt góp vui, là chục trứng vẫn còn mùi “hương” của gà mẹ, hay đôi lúc chỉ là việc xắn tay vào nhổ lông vịt, đánh tiết canh, bưng bàn, kê ghế... Những người trong làng vừa đi làm đồng về cũng rửa qua bùn đất một tí rồi ai vào việc nấy. Việc của nhà người rồi bỗng chốc cũng thành việc của nhà mình, không ai câu nệ.

Sướng nhất là đám nhóc chúng tôi chạy lăng xăng khắp nơi và không quên bốc thêm nắm xôi đậu xanh thơm phức. Mấy bà mấy o thì miệng cứ rủa: “cha tổ tụi bây...”, nhưng tay lại cố dúi dúi thêm cho chúng tôi ổ bánh mì, miếng thịt...

Lớn dần, tôi ít đi dự đám cưới, một phần vì thấy mình đã lớn không giành ăn với lũ nhỏ, một phần vì bố mẹ không cho. Chưa kể bây giờ đám cưới ở làng không còn giản đơn như ngày xưa nữa mà đã thành một gánh nặng cho gia chủ và cả khách mời. Tội nghiệp mẹ tôi cứ nghe cưới xin là chân cẳng lộn vòng... cố ra chợ bán thêm con gà, buồng chuối để đủ tiền trưa nay còn có thứ mà nhét vào “hòm thư” hình trái tim ở lễ thành hôn của con người ta... Thế mà vẫn còn may, có nhà kẹt quá còn phải bán đỡ mấy ký thóc giống.

Cách thức người ta tổ chức đám cưới cũng khác trước nhiều, ồn ào hơn, xô bồ hơn. Rạp cưới được thuê từ a đến z, họ sẽ mang đến tự lắp rồi tự tháo. Ngay đến cả bàn ghế cũng chẳng phải đi mượn khắp xóm, không phải lấy hòn than ghi tên nhà cho mượn vào dưới gầm bàn như ngày trước vì đã có “dịch vụ” cho thuê trọn gói. Loa máy công suất lớn cũng được điều đến, hôm sau mới cưới mà chiều nay nhạc đã mở tưng bừng... Bữa nay cũng chẳng có đám nào uống rượu, lúc nào ở sát bếp có hòm hòm 20 chục thùng bia chai gia chủ mới yên tâm là không thẹn với bà con chòm xóm.

Càng về sau này, những đám cưới ở làng như đã đi theo một kịch bản. Phần một là các nghi lễ cưới xin, ăn uống. Phần hai là màn văn nghệ chào mừng với sự hỗ trợ đắc lực của các nhạc công được thuê từ trên huyện về. Khi khách bắt đầu thưa dần là các màn bật nhạc sàn, nhạc bốc để đám thanh niên nhảy nhót. Hạ màn bao giờ cũng phải có tiếng ly chén đổ bể, là những màn đánh đấm kinh hãi... sẽ có người chảy máu, thậm chí còn tệ hơn thế nữa.

Đám cưới làng giờ là thế đó. Ngồi hầu chuyện với các cụ cao niên trong làng thấy mắt cụ nào cụ nấy dù đã kèm nhèm nhưng vẫn đỏ hoe vì nhớ đám cưới ngày xưa...

Nguyễn Phúc

Top

Bạn không thể gửi bình luận liên tục. Xin hãy đợi
60 giây nữa.